Với
chúng ta, con trẻ là biểu hiện của tình yêu, niềm hạnh phúc và là nhân
tố không thể thiếu của gia đình. Ước nguyện có con là nguyện vọng chính
đáng của tất cả các cặp vợ chồng. Tuy nhiên, không phải căp vợ chồng nào
cũng có thể có con như mong muốn. Việc không có con đã làm cho các cặp
vợ chồng luôn lo âu và càng mong đợi, càng hy vọng thì càng căng thẳng
hơn.

Khi người phụ nữ bị áp lực tâm lý đè nặng thì sự rụng trứng
có thể bị ức chế và sẽ gặp khó khăn trong việc thụ thai. Ở nam giới,
căng thẳng tâm lý có thể ức chế sản xuất tinh trùng cũng như độ di động
của tinh trùng. Các cặp vợ chồng hiếm muộn đều có những biểu hiện tâm lý
ở nhiều trạng thái khác nhau từ tích cực đến tiêu cực.
Thời
gian cứ trôi, sự ra đời của một sinh linh bé nhỏ vẫn cứ như một điều ảo
tưởng càng làm cho không khí gia đình trở nên nặng nề, khó chịu. Bên
cạnh đó là những lời nhắc nhở, hối thúc của gia đình hai bên càng làm
cho quan hệ giữa hai vợ chồng mỗi lúc thêm nhiều phiền muộn. Điều nên làm
Những
người bị hiếm muộn dù có cùng một vấn đề là khó có con, nhưng cách giải
quyết của từng người có thể hoàn toàn khác nhau. Cách tốt nhất là nên
tìm lời khuyên ở những người có chuyên môn, đó là bác sĩ chuyên khoa.
Ngoài ra, đừng ngại hỏi những người có vấn đề như mình để biết thêm
những thông tin cần thiết và bổ ích. Nếu không có con sau một năm chờ
đợi thì nên đi khám bác sĩ, nhưng đối với phụ nữ trên 35 tuổi thì thời
gian chờ đợi chỉ là sau 6 tháng. Điều không nên làm
Có
những cặp vợ chồng luôn muốn bác sĩ cho biết nguyên nhân hiếm muộn là
do ai. Có cần thiết phải như vậy không và để làm gì? Dù nguyên nhân do
ai thì đôi vợ chồng hiếm muộn vẫn cần phải có sự đồng tâm nhất trí, sự
cảm thông tối đa của người bạn đời trong “cuộc hành trình đi tìm con
trẻ”.
Quá mặc cảm vì bị hiếm muộn-vô sinh và sợ điều tiếng từ
những câu nói cố hữu “cây độc không trái. Gái độc không con”, người phụ
nữ thường giữ kín việc đi khám bệnh. Chính suy nghĩ lạc hậu này đã khiến
họ tách biệt với người xung quanh và cho rằng mọi người không ai hiểu
mình, ai cũng chê cười mình.
Như đã nói ở trên, nếu đã quyết định
đến khám và điều trị hiếm muộn thì cả 2 vợ chồng không được mất tự chủ
và không nên thiếu kiên nhẫn dù biết rằng con đường dài trước mặt còn
nhiều vật cản phải vượt qua: từ việc khám, siêu âm, xét nghiệm đến việc
chờ đợi, đi lại và cả công việc cơ quan... Một cản trở nữa là sự kỳ vọng
100% vào chu kỳ điều trị và vì vậy không chấp nhận thất bại. Điều này
càng làm cho tâm lý của người hiếm muộn thêm căng thẳng và việc điều trị
sẽ khó khăn hơn.
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét